Trang

Mừng Xuân mới Nhâm Thìn

Chặt hết trúc Nam Sơn không ghi hết tội. Tát cạn bể Đông Hải không rửa sạch tanh hôi.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

GIỌT MỒ HÔI BỊ NHỤC MẠ

Đào Tuấn
Dư luận đã phản ứng ngay lập tức, phản ứng dữ dội, thậm chí lên án là phản cảm ngay sau khi Tổng giám đốc Tập đoàn Điện lực Việt Nam – Phạm Lê Thanh bày tỏ sự đau lòng trước tình trạng “Lương bình quân năm 2009 của ngành điện là 7,3 triệu đồng”, rằng: Đó là một mức lương không thể sống được ở thành thị.

NGẪM VỀ LÒNG NHÂN CỦA MỘT VỊ TỔNG GĐ

Nguyễn Duy Xuân
Mấy hôm nay nghe những lời phát biểu lôm côm của các ông nghị Hồng, nghị Phước, rồi của ông quan phó Ủy ban biên giới quốc gia Nguyễn Duy Chiến mà rầu. Những tưởng gương mặt quan chức mình  bây giờ chỉ có những hình thù gồ ghề, xám xịt, ai dè sáng nay đọc báo mới biết vẫn còn đó những hình ảnh sáng giá. Thì ra nơi chốn quan trường chưa hết những vị  quan khả kính. Nếu thế cái phúc của nước nhà còn vượng lắm.  Người mà tôi đang nói tới đây chính là ông Tổng giám đốc Tập đoàn Điện lực Việt Nam. Trước bàn dân thiên hạ, vào một buổi chiều đầu đông se se lạnh khi được biết lương bình quân năm 2009 của ngành điện là 7,3 triệu đồng một tháng, ông bộc bạch: “Là tổng giám đốc, tôi rất đau lòng khi lương của cán bộ tập đoàn chỉ có ngần đó “. (Xin quí vị nhớ cho là 7,3 triệu/tháng của thời giá năm 2009, lúc đó lương một kĩ sư “tâm hồn” như tôi công tác đã 30 năm cũng chỉ 4,5 triệu).

Đừng lấy dối trá làm lẽ sống

Aleksandr Solzhenitsyn


Đã có thời thậm chí rỉ tai nhau chúng ta cũng không dám! Bây giờ thì chúng ta viết và đọc sách báo chui, và thỉnh thoảng có tới Khoa Học Viện hút thuốc gặp nhau thì cũng thành thật mà phàn nàn với nhau rằng: